Tuy nhiên, ở mùa bóng năm nay, số CLB sử dụng cặp trung vệ nội ở V-League chỉ còn đếm được trên một bàn tay, đấy là Anh Tuấn-Bật Hiếu của Thanh Hoá, Mạnh Hùng-Sơn Hà của SLNA. Đặc điểm chung của 2 cặp trung vệ này là cả 4 người đều không được xem là trung vệ xuất sắc của bóng đá Việt Nam hiện tại, và trong số này chỉ có Mạnh Hùng (sinh năm 1993) còn có tiềm năng phát triển hơn nữa.
Với các đội bóng còn lại, hầu hết đều chỉ trao một vị trí ở trung tâm hàng thủ cho cầu thủ nội, và vị trí còn lại gần như mặc định thuộc về ngoại binh. Đây là một xu hướng phổ biến ở V-League, bởi các đội bóng đều có thói quen sử dụng ngoại binh theo trục dọc: trung vệ-tiền vệ trung tâm-tiền đạo.
Trong cách suy nghĩ của nhiều HLV ở V-League, một trung vệ nội dù xuất sắc đến mấy cũng khó bảo đảm 100% an toàn khi đối đầu với các tiền đạo ngoại cao to, có thừa ưu thế về thể lực thể hình. Với kiểu tư duy “yếu trâu còn hơn khoẻ bò” như thế, nên đại đa số các CLB V-League đều phải tuyển mộ ít nhất một ngoại binh trong vị trí trung vệ nhằm bảo đảm tiêu chí “lấy Tây trị Tây”.
Bởi vậy, cơ hội ra sân dành cho trung vệ nội ngày càng hạn hẹp, và nếu để ý sẽ thấy, kể từ sau thời kỳ của lứa cầu thủ sinh năm 1983-1985 như Phước Tứ, Minh Đức, Phước Vĩnh, Hải Lâm và xa hơn nữa là Như Thành (sinh năm 1981), sân cỏ Việt Nam ở cấp độ CLB không còn được thấy một tài năng trẻ thực sự hứa hẹn nào thi đấu ở vị trí trung vệ.
Thế mới có chuyện ở SEA Games 26 năm 2011, ĐT U23 Việt Nam là đội bóng duy nhất có cả cầu thủ thuộc giải hạng Nhì ở trong đội hình chính thức, chỉ bởi vì cầu thủ ấy thi đấu ở vị trí trung vệ. Hay như ĐT Việt Nam hiện tại, khi Gia Từ chỉ sau một năm thi đấu V-League và 3 tháng khoác áo ĐT Việt Nam đã là một trong những trụ cột ở hàng thủ ĐT Việt Nam, còn Michal Nguyễn dù tố chất chuyên môn thua xa Phước Tứ, Minh Đức, Phước Vĩnh hay Như Thành, nhưng vẫn có suất đá chính chỉ nhờ lợi thế thể hình.
Có thể nói, sau cơn khủng hoảng thiếu ở vị trí tiền đạo mũi nhọn, bây giờ các ĐTQG Việt Nam lại tiếp tục đối mặt với bài toán khan hiếm tài năng ở vị trí then chốt trước cửa khung thành, và đây có thể xem là hệ quả trực tiếp của việc ngoại binh xuất hiện tràn lan trên sân cỏ V-League từ nhiều năm trước mà không được kiểm soát một cách chặt chẽ.
Bây giờ, khi người ta giật mình và bắt đầu tiến hành giảm bớt số lượng ngoại binh ở mỗi CLB thì có vẻ như đã hơi muộn, và không biết đến bao giờ V-League mới lại có nhiều đội bóng sử dụng cặp trung vệ nội như cách đây chưa lâu?!
Với các đội bóng còn lại, hầu hết đều chỉ trao một vị trí ở trung tâm hàng thủ cho cầu thủ nội, và vị trí còn lại gần như mặc định thuộc về ngoại binh. Đây là một xu hướng phổ biến ở V-League, bởi các đội bóng đều có thói quen sử dụng ngoại binh theo trục dọc: trung vệ-tiền vệ trung tâm-tiền đạo.
Phước Tứ (giữa) từng là trung vệ xuất sắc của ĐT Việt Nam, nhưng 2 năm nay anh liên tục vắng mặt trên sân cỏ vì chấn thương. Ảnh: VSI |
Trong cách suy nghĩ của nhiều HLV ở V-League, một trung vệ nội dù xuất sắc đến mấy cũng khó bảo đảm 100% an toàn khi đối đầu với các tiền đạo ngoại cao to, có thừa ưu thế về thể lực thể hình. Với kiểu tư duy “yếu trâu còn hơn khoẻ bò” như thế, nên đại đa số các CLB V-League đều phải tuyển mộ ít nhất một ngoại binh trong vị trí trung vệ nhằm bảo đảm tiêu chí “lấy Tây trị Tây”.
Bởi vậy, cơ hội ra sân dành cho trung vệ nội ngày càng hạn hẹp, và nếu để ý sẽ thấy, kể từ sau thời kỳ của lứa cầu thủ sinh năm 1983-1985 như Phước Tứ, Minh Đức, Phước Vĩnh, Hải Lâm và xa hơn nữa là Như Thành (sinh năm 1981), sân cỏ Việt Nam ở cấp độ CLB không còn được thấy một tài năng trẻ thực sự hứa hẹn nào thi đấu ở vị trí trung vệ.
Thế mới có chuyện ở SEA Games 26 năm 2011, ĐT U23 Việt Nam là đội bóng duy nhất có cả cầu thủ thuộc giải hạng Nhì ở trong đội hình chính thức, chỉ bởi vì cầu thủ ấy thi đấu ở vị trí trung vệ. Hay như ĐT Việt Nam hiện tại, khi Gia Từ chỉ sau một năm thi đấu V-League và 3 tháng khoác áo ĐT Việt Nam đã là một trong những trụ cột ở hàng thủ ĐT Việt Nam, còn Michal Nguyễn dù tố chất chuyên môn thua xa Phước Tứ, Minh Đức, Phước Vĩnh hay Như Thành, nhưng vẫn có suất đá chính chỉ nhờ lợi thế thể hình.
Có thể nói, sau cơn khủng hoảng thiếu ở vị trí tiền đạo mũi nhọn, bây giờ các ĐTQG Việt Nam lại tiếp tục đối mặt với bài toán khan hiếm tài năng ở vị trí then chốt trước cửa khung thành, và đây có thể xem là hệ quả trực tiếp của việc ngoại binh xuất hiện tràn lan trên sân cỏ V-League từ nhiều năm trước mà không được kiểm soát một cách chặt chẽ.
Bây giờ, khi người ta giật mình và bắt đầu tiến hành giảm bớt số lượng ngoại binh ở mỗi CLB thì có vẻ như đã hơi muộn, và không biết đến bao giờ V-League mới lại có nhiều đội bóng sử dụng cặp trung vệ nội như cách đây chưa lâu?!
|
Nguồn: xevathethao.vn |
Copy Link
Hoàng Huy |
00:00 30/11/-0001