Đừng buồn! Vì các chị là những cô gái tuyệt vời nhất

08:38 Thứ bảy 21/12/2013

(TinTheThao.com.vn) - Mang trên vai gánh nặng phải bảo vệ HCV vàng trong kỳ SEA Games lần thứ 27 trên đất Myanmar, đồng thời cũng được ví như là niềm hy vọng vàng số một của đoàn thể thao nước nhà, đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam đã có những trận đấu bùng nổ với những chiến thắng thuyết phục để rồi đối đầu với đối thủ truyền kiếp là nữ Thái Lan trong trận chung kết. Nhưng kịch bản đã không như những gì NHM bóng đá Việt Nam mong đợi, các cô gái vàng của chúng ta đã thua, đã gục ngã trước Thái Lan.

Nhưng chẳng một ai dám trách móc, chê bai nửa lời vì tất cả đều biết rằng, dù thua cuộc nhưng họ đều là những cô gái tuyệt vời nhất, xứng đáng là niềm tự hào của nền bóng đá và thể thao nước nhà.

Hành quân đến đất nước Myanmar với mục tiêu dành 4 HCV ở tất cả các nội dung từ Futsal đến bóng đá 11 người nhưng hết U23 Việt Nam gây thất vọng ngay từ vòng đấu bảng, đến những thất bại dễ dàng của 2 đội Futsal nam và nữ trước đội tuyển Thái Lan, các cô gái của đội tuyển nữ bóng đá Việt Nam đã vô tình mang trên vai trọng trách đòi lại danh dự, gỡ gạc thể diện của nền bóng đá quốc gia tại kỳ SEA Games lần này và không lúc nào như lúc này, NHM lại chờ đợi một tấm HCV từ môn bóng đá nữ đến như vậy. Chạm trán với Thái Lan trong trận chung kết, niềm hy vọng ấy lại trào dâng mạnh mẽ khi mà trong hai kỳ đại hội gần đây, các cô gái của chúng ta đã vượt qua chính đối thủ này để mang về vị thế số 1 khu vực ở môn bóng đá nữ.

Tuyển nữ Việt Nam sẽ trở lại nhanh thôi

Là những người chủ động dâng cao, chủ động cầm bóng và triển khai, áp đặt thế trận, thậm chí còn là đội bóng mở tỷ số trận đấu trước, những tưởng với sức mạnh đã được phô diễn từ vòng bảng đến trận bán kết, nữ Việt Nam sẽ có một chiến thắng nữa trước Thái Lan và tự hào nâng cao chức vô địch trên đất bạn Myanmar. Nhưng mọi chuyện lập tức vỡ lỡ khi nữ Thái Lan có bàn gỡ hòa ở những phút cuối hiệp 1 và bất ngờ có bàn thắng khi hiệp 2 mới chỉ trôi qua được 2 phút. NHM bàng hoàng và ngỡ ngàng, trong khi đó các cô gái vàng của HLV Trần Văn Phát vẫn giữ vững tinh thần chiến đấu cao độ, vẫn với tinh thần quyết thắng vốn có của mình, các chị vẫn tiến liên, vẫn giữ bóng và kiên trì đi tìm bàn thắng quân bình tỷ số.

Chỉ trong hiệp 1, các cô gái của chúng ta đã bị tác động bởi lối chơi rắn của tuyển nữ Thái Lan. Những pha bóng bạo lực giống như những chiêu thức trong môn võ Muay Thái đã không ít lần làm cho những cô gái thấp bé của Việt Nam nằm sân, ôm chân đau đớn và phải rời sân bằng cán. Máu đã rơi và những đôi chân tập tễnh kia cũng đành bất lực nhìn đối thủ ghi bàn gỡ hòa ngay trong lúc đội bóng của mình đang thiếu người vì chấn thương. Dù vậy, không có điều gì làm cho các cô gái áo đỏ nao núng hay sợ hãi, họ vẫn bình tình triển khai lối chơi quen thuộc của mình, vẫn kiên trì, cần mẫn tấn công vì họ biết rằng, NHM ở quê nhà đang dõi theo từng bước chạy của họ, đang mong chờ tin vui từ môn bóng đá nữ Việt Nam và bản thân họ cũng không được phép phụ lòng mong mỏi của NHM.

Trong bóng đá, có lúc thắng, lúc thua. Dù có được đánh giá cao đến mấy, dù có được xem là đội bóng có cơ hội được dự vòng chung kết World Cup đi chăng nữa thì khi bóng đã lăn trên sân thì vẫn chưa biết rằng điều gì sẽ xảy ra. Các cô gái của chúng ta đã thi đấu với những gì mình có, không chỉ vậy, họ còn cho thấy một tinh thần quả cảm, quyết tâm cao độ, chẳng ngại chấn thương, cố kiềm nén nỗi đau về thể xác để thi đấu cho đến những giây phút cuối cùng. Với những gì đã làm trong kỳ SEA Games lần này, với những gì đã nỗ lực và cố gắng trong trận chung kết thì dù có thua cuộc, có thất bại, dù có đánh rơi chiếc HCV kia đi chăng nữa thì trong trái tim của những NHM bóng đá Việt Nam, các chị vẫn là những cô gái tuyệt vời nhất, đáng tự hào nhất và được yêu quý nhất!

Chẳng điều gì có thể làm cho những đôi chân ấy chùng bước cho dù là thất bại, và cũng chẳng điều gì có thể làm cho những ngọn lửa trong 11 trái tim ấy bị dập tắc cho dù có gục ngã. Con đường đến vinh quang không phải chỉ trải mỗi thảm đỏ và hoa hồng, con đường để thực hiện ước mơ đến World Cup vẫn còn vẹn nguyên, vẫn còn là cánh cửa đủ sức để bóng đá nữ Việt Nam hướng đến trong năm tới. Không thất bại nào nhục nhã bằng thất bại chính bản thân mình và cũng không chiến thắng nào vinh quang bằng chiến thắng chính mình. Hình ảnh của những cô gái với đôi chân không biết mọi mỏi luôn chiến đấu với hơn 100% sức lực sẽ còn lưu lại mãi trong tâm trí của NHM ngày hôm nay và cho cả ngày mai.

Chẳng một ai có thể trách móc những cô gái ấy với thất bại ngày hôm nay và trong tim những người yêu tuyển nữ Việt Nam, yêu bóng đá Việt Nam và yêu bóng đá đẹp nước nhà, niềm tin, niềm hy vọng dành cho những Minh Nguyệt, Thị Muôn hay Kiều Trinh vẫn sẽ không bao giờ tắt!

(Bạn đọc: Nguyễn Duy Thi)

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@tinthethao.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam

00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục