Italia – Đức: Những mảnh ký ức không thể quên…

13:55 Thứ ba 26/06/2012

Trận bán kết hai của Euro 2012 trở thành cơ hội báo thù của người Đức, đội chưa một lần đánh bại Italia ở các giải đấu lớn. Một cuộc so tài kinh điển của bóng đá Lục địa già giữa đội bóng vô địch Euro nhiều nhất và đội bóng châu Âu vô địch World Cup nhiều nhất…

Đêm thứ Năm này - một lần nữa - Italia và Đức đụng độ ở giải đấu lớn. Bàn thắng gần nhất được ghi trong cuộc thư hùng đỉnh cao này được ghi bởi Giuseppe Rossi, tiền đạo được kỳ vọng sẽ theo bước Paolo Rossi tỏa sáng ở Euro này như tiền bối đã làm được ở World Cup 1982, đúng 30 năm trước. Nhưng tiếc là sau bàn gỡ 1-1 ở trận giao hữu tại Dortmund (hôm 18/2/2011, Klose là người mở tỷ số), chân sút của Villarreal liên tiếp gặp phải những chấn thương dài hạn và rốt cuộc phải nói lời chia tay với Euro 2012.

Grosso ghi bàn mở tỷ số ở phút 119 tại bán kết World Cup 2006

Cũng ở Dortmund này 6 năm trước, đã có những khoảnh khắc không thể nào quên với người Italia. Ở Westfalenstadion ngày 4/7, Grosso và Del Piero đã ghi liên tiếp hai bàn thắng ở những phút cuối hiệp phụ thứ hai để dập tan ước mơ đăng quang trên sân nhà của người Đức, đồng thời đưa Azzurri đến với trận chung kết ở Berlin 5 ngày sau đó, rồi chính thức lần thứ 4 lên đỉnh thế giới khi đánh bại Pháp trên chấm 11m. Thú vị là cũng trong năm 2006 đó, hai đội cũng đá giao hữu ở Florence với thắng lợi đậm đà 4-1 cho đoàn quân áo Thiên thanh với các pha làm bàn của Gilardino, Toni, De Rossi cùng Del Piero.

Ở những giải đấu lớn (Euro và World Cup), người Đức nói chung (Tây Đức, Đông Đức hay Đức hợp nhất) thường phải đụng độ với kình địch khó chịu Italia. Cũng đã có những cuộc đọ sức bất phân thắng bại: 1-1 ở Duesseldorf ở Euro 88 khi Brehme trả lời Mancini, hay hai trận hòa không bàn thắng ở World Cup 1962 ở Chile hay World Cup 1978 ở Argentina.

Nhưng trên hết là hai thất bại của người Đức đã đi vào bất tử. Tại World Cup 1970 tại Mexico, là tỷ số 4-3 nổi tiếng nhất trong lịch sử bóng đá: Boninsegna sớm mở tỷ số cho Italia ở phút thứ 8, nhưng Schnellinger kịp gỡ hòa cho Đức ở phút thi đấu cuối cùng đưa trận đấu vào hiệp phụ, kịch tính được đẩy cao khi Mueller lập cú đúp trong giờ đầu thêm nhưng ba pha lập công của Burgnich, Riva và Rivera đã biến đêm 17/6/1970 trở thành ngày hội của đội bóng áo màu Thiên thanh.

Pha ăn mừng kinh điển của Tardelli

Kinh điển hơn cả là trận chung kết World Cup 1982 ở Madrid với bản giao hưởng của 3 giọng ca Paolo Rossi, Tardelli (một trong những màn ăn mừng bàn thắng đáng nhớ nhất trong lịch sử bóng đá “Tardelli Cry” (Tardelli khóc): nước mắt nhạt nhòa, hai tay gồng trước ngực, chạy như điên về BHL với đầu lắc mạnh và miệng hét lớn: Marco Tardelli… Marco Tardelli…). Chiến thắng biến ước mơ của HLV Bearzot trở thành hiện thực và ý nghĩa hơn khi tổng thống Pertini dự khán trên khán đài.

Và đặc biệt hơn, ở đêm 11/7 rạng sáng 12/7 huyền thoại đó, tại Bari, cậu bé Antonio Cassano, người sẽ nhận trọng trách trên hàng công ĐT Italia vào đêm thứ Năm này, đã cất tiếng khóc chào

My Lan | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục