Tấn Tài và chuyện 'di dân' tại V.League

16:59 Thứ năm 13/12/2012

Có lẽ, trước sau gì Tấn Tài cũng sẽ rời phố biển Nha Trang, nhưng chắc chắn anh không muốn phải ra đi theo cách hiện giờ. Cuộc di dân tập thể của Khánh Hoà khiến ngay cả những người có tiếng là “cứng đầu” như cu Tèo cũng phải rớt nước mắt.

Chuyện di dân nửa thế kỷ trước

Nhân nói đến di dân, xin được kể một câu chuyện khó tin nhưng có thật ở huyện Yên Bình (tỉnh Yên Bái). Hơn 40 năm trước, phục vụ việc xây dựng thuỷ điện Thác Bà, trên 5 vạn dân Yên Bình phải giã từ mảnh đất ruộng mật bờ xôi để gánh con vào nơi rừng hoang núi thẳm. Không chỉ phải làm lại cuộc sống từ đầu, họ còn ứa nước mắt nhìn biết bao nhiêu mồ mả cha ông và của cải chìm dần dưới lòng hồ chứa nước.

Bây giờ, nhiều người di dân năm ấy vẫn còn. Họ già cả, lụ khụ lắm rồi. Hỏi ai cũng bật khóc rưng rức vì tiếc, nhớ và buồn tủi. Cái tiếc, cái nhớ của những người già là tâm tư riêng của họ, nhưng cái buồn tủi thì thật là khó hiểu. Giữa thời hiện đại như thế này, ở sát vách thuỷ điện Thác Bà, mà mảnh đất của họ lại… không có điện.

Người di dân khóc không phải bởi họ nghèo đi trên đất lạ, mà bởi họ có cảm giác bị bỏ quên, bị bạc đãi sau tất cả những gì đã hy sinh.

Chuyện di dân thời V-League thoái trào

Bây giờ, đến lượt gần hai chục “nhân sự” Khánh Hoà lũ lượt, rồng rắn kéo nhau di dời ra đất Cảng. Sau vụ chuyển giao đột ngột và độc đoán của lãnh đạo K. Khánh Hoà, nước mắt cũng chứa chan trên gương mặt Tấn Tài và đồng đội.


Tấn Tài không phải không có cơ hội rời khỏi Khánh Hoà. Từ sau sự cố quỳ lạy Tavares năm 2004, “cu Tèo” đã trưởng thành kinh ngạc. Tài năng và phẩm chất của anh trên sân cỏ là thứ tài sản thuộc hàng hiếm của bóng đá Việt Nam. Gần 3 năm trước, khi Navibank SG chèo kéo Quang Hải với giá 9 tỉ đồng, thì Tấn Tài cũng nhận được một lời mời tương tự từ đất Sài thành. Chỉ khác là anh không đồng ý.

Hồi ấy, Tấn Tài bảo rằng anh không muốn xa quê. Khánh Hoà chưa hẳn là một đội bóng mạnh và đoàn kết, nhưng ở đó, Tài dễ sống và dễ đá. Với Tài, tiền không phải là tất cả.

Ngay trước kỳ AFF Cup vừa rồi, (một giải mà ĐTVN chơi cực tệ nhưng Tấn Tài vẫn được đánh giá là điểm sáng hiếm hoi về tinh thần thi đấu), “cu Tèo” đã được HN T&T “đánh tiếng” đầy nghiêm túc. Ngoài đời, Tài chơi thân với Văn Quyết, sang Thái, cả hai ở cùng phòng, và người ta tin rằng Quyết sẽ đủ tài làm “thuyết khách” để kéo Tài về Hà Nội. Bản thân Tấn Tài cũng… ưng cái bụng, vì HN T&T là một môi trường tốt với những ai trân trọng nghề đá bóng.

Thế mà đùng một cái, Tài nhận lệnh về với Hải Phòng. Dĩ nhiên, là lính, Tài và các anh em khác không thể chống đối một quyết định đã rồi. Nhưng tất cả đều có chung cảm giác cay đắng và bị… ngược đãi.

Những đứa con phố biển đang chua xót sắp hành lý chuẩn bị cho một cuộc viễn chinh. Xa vợ con, bố mẹ, rời bỏ nhà cửa và thành phố yên bình đến một miền đất khác chẳng phải chuyện dễ thích nghi. Chưa kể những “lệch pha” về lối sống, suy nghĩ vùng miền… Tài băn khoăn, liệu rằng khán giả Hải Phòng có chấp nhận đội bóng của họ lại toàn cầu thủ đến từ Khánh Hoà?

Sự hồ nghi của Tấn Tài có câu trả lời ngay. Sau khi hoàn tất vụ chuyển giao, lãnh đội Hải Phòng đã tăng cường “chất Cảng” đậm đặc. Nhiều cầu thủ cũ như Minh Châu, Trọng Nghĩa được gia hạn hợp đồng. Lính “lê dương” như thủ thành Mạnh Dũng, trung vệ Bật Hiếu, Anh Tuấn… cũng đang nằm trong diện xem xét để quay về. Với bộ khung ấy, 14 cầu thủ Khánh Hoà, bao nhiêu người sẽ thường xuyên được ra sân? Và bao nhiêu người được lấy về chỉ để ngồi dự bị? Ngay cả HLV Hoàng Anh Tuấn cũng đang cân nhắc liệu có chấp nhận ngồi ghế nóng hay không. Hải Phòng đã có tiếng là khắc nghiệt với những nhà cầm quân ngoại tỉnh. Bài học từ “lão thần” Lê Thuỵ Hải vẫn còn sờ sờ trước mắt…

Thôi đành cứ gạt lệ mà đi.
Anh Đức | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục