Hà Lan - mãi là cơn lốc trong lòng em

07:16 Thứ ba 12/06/2012

Mấy ngày nay chắc các anh tập luyện căng thẳng lắm, tất cả chỉ vì trận ra quân thất bại. Dù rất buồn vì trận mở màn không được như ý và khả năng không được vào vòng trong cũng rất cao nhưng em vẫn thầm mong các anh rồi sẽ vượt qua được tất cả những khó khăn này...

Sau trận thua Đan Mạch 0-1 quá bất ngờ và hụt hẫng, tối hôm đó, lướt qua một lượt các dòng tít trên Facebook, rất nhiều những từ ngữ chỉ trích nhắm đến Hà Lan. Tôi tự hỏi có bao nhiêu người trong đấy đã từng chơi thể thao, và đặc biệt đã từng trải qua những mùa giải, đã từng chạm đến vinh quang thật sự? Tôi không tự cho mình là người biết nhiều, và cũng không phải là người sẽ lên mặt dạy đời cho người khác, nhưng tôi tin tôi có đủ khả năng để cảm thông cho những gì mà những đội tuyển “tên tuổi một thời” phải gánh chịu chỉ vì một mùa thi đấu thất bại.

Hãy đứng lên nào, "cơn lốc màu da cam" - Ảnh: Internet

Tôi viết bài này ko phải để khoe mẽ, để tỏ ra ta đây. Tôi không phải là người am hiểu về môn thể thao vua, tôi biết đến và yêu thích Hà Lan rất tình cờ. EURO 2008, tình cờ xem trận Ý – Hà Lan, tôi thật sự bất ngờ vì Ý vốn được đánh giá cao hơn hẳn (đường đường là ĐKVĐ World Cup). Lối đá như vũ bão, dứt điểm rất dứt khoát khiến tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, đúng là “cơn lốc màu da cam” như người ta vẫn thường hay gọi! Và từ đó, tôi ủng hộ Hà Lan, dù không phải là một fan cuồng nhiệt nhưng tôi vẫn luôn theo sát đội tuyển của tôi vào những mùa giải. Không chỉ là do lối đá, kỹ thuật, lòng nhiệt huyết của các anh, mà khi tôi nhìn vào Hà Lan, tôi lại như thấy mình ở trong ấy – một tôi của ngày ấy… Được đánh giá cao, cũng từng tận hưởng vinh quang nhưng chỉ duy nhất 1 lần trong đời lên ngôi cao nhất (EURO 1988). Là ứng cử viên cho chức vô địch, nhưng rồi vì tâm lý không vững vàng nên bao lần chỉ dừng chân ở vòng bán kết…

Mấy ai biết được những cụm từ “hạt giống”, “ứng cử viên”, vô hình chung đã đặt lên vai VĐV những áp lực, những trách nhiệm rất nặng nề… Đấu trường thể thao có khác gì chiến trường… Thắng làm vua, thua làm giặc… Một khi đỉnh cao đã qua đi thì sẽ khó tìm lại được, tựa như một parabol, đi qua điểm cực đại thì bắt buộc phải rơi xuống... Cuộc sống của những VĐV cũng bạc bẽo như thế. Khi bạn đang ở phong độ cao, bạn sẽ được mời chào với giá cực cao. Thế nhưng khi bạn không còn chơi tốt như ngày nào nữa, tự động bạn sẽ bị đào thải… Thì là vui đó, là tự hào đó với những danh hiệu mà người ta phong tặng, người ta tôn vinh; để rồi một ngày nào đó khi không còn phong độ như trước nữa thì người ta sẽ quay sang hắt hủi, vùi dập, dùng những từ ngữ khó nghe nhưng cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi…

Có thể tôi chỉ là fan phong trào, vì chỉ khi đến mùa EURO, World Cup, tôi mới xem đá bóng; cũng có thể tôi theo trào lưu vì tôi thậm chí ko nhớ hết tên của các cầu thủ Hà Lan, nhưng tôi vẫn luôn cầu nguyện cho đội tuyển của tôi sẽ có một mùa giải thắng lợi.

Đối thủ lần này có phần nặng kí hơn, về tinh thần và thể lực. Tuy nhiên chỉ cần tập trung và giả vờ như bạn không biết họ là ai, thi đấu với một tâm lý thoải mái thì không có gì là không thể; Vì thể thao vẫn luôn ẩn chứa những điều bất ngờ, Hà Lan, em tin vào điều đó. Và dẫu các anh “có cố gắng nhưng thiếu may mắn” thì cũng đừng buồn, tương lai còn dài và vẫn còn những mùa giải khác đang chờ các anh “trở lại”…

Hãy cứ là cơn lốc, “cơn lốc màu da cam”

(Bạn đọc: Quynh Anh Tran)

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@tinthethao.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập TinTheThao.com.vn

00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục