Thủ môn Thanh Bình: "Tôi chỉ muốn làm người bình thường"

18:17 Thứ bảy 30/03/2013

Trong lời tâm sự với bái chí, thủ môn đội tuyển quốc gia Nguyễn Thanh Bình muốn giấu đi một tuổi thơ dữ dội. Nhưng những ngày tháng cùng gia đình vào Nam làm ăn đã tạo nên tính cách cứng cỏi, tinh thần vượt khó giúp Thanh Bình có được chiếc áo số 1 ở SHB Đà Nẵng và có lẽ tương lai là thủ môn số 1 ở đội tuyển quốc gia.

Mơ làm "người nhện" từ bé

* Bây giờ là thủ môn số 1 ở tầm đội tuyển, phải chăng anh có gene di truyền từ gia đình?

- Trong đội SHB.ĐN có nhiều đồng đội vốn xuất thân trong gia đình có truyền thống bóng đá. Nhưng riêng cá nhân tôi lại không có một người thân nào từng chơi đá bóng cả. Tôi đến với bóng đá đơn giản vì đam mê, sở thích lôi cuối, chứ gia đình tôi chẳng có ai theo thể thao. Còn nhớ mấy năm theo gia đình vào Nam làm kinh tế, tôi cũng tranh thủ thời gian rảnh là ra sân thi đấu. Trong lúc bạn đồng lứa chỉ thích xung phong đá tiền đạo, tiền vệ, tôi là đứa duy nhất lại xin làm thủ môn.

* Đâu là mẫu thần tượng mà anh mong muốn học tập nhất?

- Năm 2003, gia đình tôi từ phương Nam trở về Đà Nẵng. Tôi xin phép gia đình vào tập cùng đội trẻ SHB.ĐN. Cầu thủ đã 16 tuổi mới xin theo tập rất ít khi được nhận, nhưng có lẽ các thầy thấy tôi có tố chất, ham học hỏi nên họ đồng ý. Mới vào nghề, tôi mê nhất thủ thành Edwin Van der Sar của tuyển Hà Lan, người có thân hình cao lớn nhưng bắt bóng cực hay. Còn hiện tại, tôi xem thủ môn Iker Casilas của Real Madrid và tuyển Tây Ban Nha là người mình muốn học hỏi nhất. Tôi thích hai thủ môn này nhất bởi họ quyết đoán, cứng rắn, có thần kinh thép và có tố chất thủ lĩnh.

Thủ môn Nguyễn Thanh Bình đang tiến bộ từng ngày. Ảnh: V.S.I

* Tuy nhiên, anh không thực sự bùng nổ ở các giải trẻ cùng đội bóng sông Hàn?

- Năm 2006, tôi được chính thức lên đội một đăng ký dự V-League. Cùng năm ấy, tôi được bắt chính U20 Việt Nam đá vòng loại rồi vòng chung kết U20 châu Á tổ chức tại Ấn Độ. Đấy là giải đấu quốc tế đầu tiên trong sự nghiệp nên tôi cũng hồi hộp lắm. Giải năm ấy, U20 Việt Nam đứng thứ ba ở vòng bảng, khi thắng 2-1 trước U20 Malaysia. Nhưng kinh nghiệm từ những trận gặp đối thủ mạnh như Iraq, Saudi Arabia đã dạy tôi rất nhiều bài học bổ ích để trở thành thủ môn giỏi. Đấy là giải trẻ duy nhất của tôi ở tầm đội tuyển, nhưng tôi tự hào vì đã nỗ lực hết sức mình ở giải năm ấy rồi.

May mắn khi được khoác áo SHB.ĐN

* Nhìn lại hành trình ba năm qua, người ta bảo anh đã có cuộc soán ngôi thần kỳ, khi đẩy cả hai đàn anh Văn Hạnh, Đức Cường rời khỏi khung gỗ SHB.ĐN?

- Tự tôi nhận thấy mình là con người khá lạnh lùng, ít suy nghĩ. Dù có mắc sai lầm lớn, tôi cũng mau chóng bỏ qua để tiếp tục phấn đấu. Vị trí thủ môn rất nhiều áp lực, nếu cứ lo lắng thì khó mà bắt bóng tốt. Kể cả lúc chỉ là thủ thành dự bị, tôi vẫn nhẫn nại luyện tập, rèn luyện và chờ đợi thời. Như hai mùa giải đã qua, nếu hai đàn anh Văn Hạnh, Văn Thạch không dính chấn thương, tôi chắc gì được trao cơ hội. Nên tôi nghĩ việc mình có được ngày hôm nay cũng có sự may mắn hỗ trợ.

* Trận đấu đầu tiên ở cấp độ chuyên nghiệp của anh như thế nào?

- Trận đấu chính thức đầu tiên của tôi với SHB.ĐN không thực sự suôn sẻ cho lắm. Tôi nhớ trận đấu đội nhà di chuyển ra Thanh Hóa chuẩn bị cho trận đấu ở vòng 1/8 Cúp quốc gia ở mùa 2011. Trận ấy tôi bị thủng lưới ba lần, còn SHB.ĐN bị cầm chân 3-3 và phải nhờ đến lượt sút phạt đền phân định thắng thua. Tiếc rằng tôi không thể giúp đội nhà đi tiếp khi để thua ở loạt penalty với tỷ số 2-4. Trận đấu không thành công ấy khiến tôi càng quyết tâm để thi đấu ngày càng tốt hơn ở phần còn lại của mùa giải.

* Thật khó tin trong hai năm vừa qua, anh bắt chính trong cả 26 trận đấu ở V-League?

- Tôi vốn không quen thống kê số liệu cho cá nhân mình. Dù cũng bất ngờ vì được trao cơ hội bắt chính nhưng tôi nỗ lực để thể hiện hết khả năng của mình. Thành tích 48 trận đấu trong hai mùa giải V-League quả là khó tin với thủ thành non tuổi đời, tuổi nghề như tôi. Nhưng tôi không tự mãn, mà cố gắng để ngày càng hoàn thiện mình. Tôi vui nhất là lúc SHB.ĐN vô địch V-League 2012, sau chiến thắng bước ngoặt ở sân Ninh Bình lượt cuối cùng. Tôi nhớ lúc ấy mọi người đã gạch tên SHB.ĐN khỏi cuộc đua vô địch, nhưng tôi lẫn đồng đội tin vào cái kết màu nhiệm ấy.

Không bị áp lực khi lên tuyển

* Nhưng ngày đầu lên đội tuyển quốc gia của anh chút thành ác mộng, với pha phát bóng thẳng vào chân tiền đạo Lào ở VFF Cup 2012?

- Tôi không có thói quen nhắc lại quá khứ, nhất là những lỗi lầm. Có thể bản thân nhớ đời sau những sai sót trên sân cỏ, nhưng ở ý nghĩa tích cực chứ không hề tiêu cực. Vị trí chấn giữ khung thành còn nhiều áp lực khác khiến người ta rất dễ mắc sai lầm. Tôi cũng trưởng thành sau cú ngã ấy để bắt bóng ổn định, chắc chắn hơn.

* Khi được giới chuyên môn và dư luận xem là thủ thành số 1 ở đội tuyển trong thời gian tới, anh có lo lắng?

- Cuộc đua tranh vị trí ở đội tuyển cũng chẳng khác gì ở câu lạc bộ. Bản thân tôi phải cố gắng để mình ngày càng hoàn thiện hơn về chuyên môn, tính cách. Lên tuyển được bắt bóng vì màu cờ sắc áo là vinh dự lớn nhất. Tôi ra sân với tư tưởng là ngăn cản đối phương ghi bàn và chỉ tập trung cho mục tiêu đó mà thôi. Cho đến lúc này, tôi không bị áp lực phải là "số 1", trái lại tôi cứ chơi bóng với sự thoải mái, tự tin cao nhất. Nhờ có tinh thần tự tin như thế, tôi mới có được chỗ đứng như hiện tại. Tôi sống đơn giản, nhu cầu và ước mơ cũng rất bình thường thôi. Tôi cũng mong được làm người bình thường, kể cả khi có gặt hái thành công hay có chỗ đứng vững chắc.

* Xin cảm ơn Thanh Bình và chúc Bình tiếp tục giữ vững phong độ và sự tự tin của mình.

Tuyển thủ Nguyễn Thanh Bình sinh 11/8/1987 tại Đà Nẵng. Theo gia đình vào Nam, khởi nghiệp cầu thủ của Thanh Bình gắn nhiều với bóng đá đường phố hơn đào tạo chuyên nghiệp. Mãi đến năm 16 tuổi, Thanh Bình mới lên tập cùng đội trẻ SHB.ĐN ở vị trí thủ môn. Ấn tượng lớn nhất ở giải trẻ là Thanh Bình bắt chính U20 Việt Nam tại giải vô địch trẻ châu Á vào năm 2006, hay cùng U21 SHB.ĐN vô địch quốc gia năm 2009.

Chỉ cao 1m78, nhưng Thanh Bình nổi tiếng bởi những pha cản phá xuất thần, chưa kể khả năng một đối một hiệu quả. Ngoài ra, chàng thủ môn này còn có tâm lý thi đấu khá cứng cỏi, lỳ lợm. Kỹ năng ra vào, bắt bóng bổng và cả phát động tấn công của anh cũng ngày càng tiến bộ.

Hai mùa giải V-League 2011 và 2012, Thanh Bình đều bắt đủ 26 trận mỗi mùa và góp công trong chức vô địch V-League rồi Siêu cúp vừa qua. Hiện tại, Thanh Bình là thủ thành số 1 đội tuyển Việt Nam. Chơi khá ổn ở tuyển, phong độ Thanh Bình ở câu lạc bộ cũng ấn tượng, khi SHB.ĐN toàn thắng sáu trận ở mọi giải đấu mùa 2013 này.
Mộc Miên | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục