Viết cho bạn, tình yêu mới của tôi

16:10 Thứ bảy 07/07/2012

Mình biết đến bạn từ rất lâu rồi, từ khi còn là một đứa trẻ mẫu giáo. Lúc đó, bạn không để lại ấn tượng gì cho mình, bạn chỉ như những gì thoáng qua trong mình.

Nhưng chỉ mới gần đây thôi, khoảng tháng 5, mình đã biết nhiều hơn về bạn. Người đã giới thiệu bạn cho mình là nhà báo Trương Anh Ngọc, người rất hiểu và yêu bạn. Qua những lời kể, những câu chuyện, những tấm ảnh, mình đã quan tâm nhiều hơn đến bạn. Những câu chuyện, vấn đề của bạn, mình thấy có gì đó rất Việt Nam trong đó. Nào là vấn đề rác thải, vấn đề tắc đường, hay những chiếc khóa của những cặp tình nhân được khóa vào cây cầu, y như cầu Long Biên vậy, còn cả những con phố nhỏ với những bộ quần áo được phơi không theo hàng lối như ở những con phố cổ Hà Nội. Và cả kem, bạn có Fassi, chúng mình cũng có Tràng Tiền.

Mình thấy trong bạn có quá nhiều điều trái ngược cùng tồn tại đan xen với nhau. Đó là sự thù hận, mafia. Đó là những câu chuyện tình lãng mạn của những đôi tình nhân. Hai vế nhìn có vẻ đối lập nhau, nhưng nhìn lại kĩ, nó lại thật sự liên quan. Khi đã yêu nhau, người ta sẽ làm mọi cách để bảo vệ nó, dù sự thù hận sẽ tăng lên. Hai mảng màu trái ngược nhau đó tồn tại song song trong bạn, làm bạn càng đặc biệt hơn.

EURO 2012 này Italia đã thất bại, nhưng họ vẫn có quyền ngẩng cao đầu rời cuộc chơi! Ảnh: Internet.

Từ đêm chung kết EURO vừa rồi đến giờ, có 1 hình ảnh làm mình nhớ mãi. Đó là hình ảnh Balotelli khóc khi Italia thua Tây Ban Nha. Mình vốn dĩ không ưa Bad Boy, nhưng khi nhìn anh khóc, mình cũng thấy phần nào sự xót xa. Lại cả những giọt nước mắt của Pirlo nữa, nó làm mình có một cảm giác rất lạ. Mình cũng không phải fan của Pirlo, nhưng tại sao mình lại có cảm giác đó nhỉ? Bạn nói giúp mình với. Với những người mà mình chỉ biết sơ qua, khi họ làm sao đó, mình thấy rung động, có phải là mình đã yêu họ rồi không? Mình nghĩ là không, vì nghĩ đi nghĩ lại, đến bây giờ, mình chỉ thấy xót xa thôi chứ vẫn chưa hề thích hay hâm mộ Balo hay Pirlo.

Bạn à, trước đây, mình chỉ biết bạn, rồi tìm hiểu về bạn, nhưng sau khi thấy những hình ảnh những giọt nước mắt của người thất bại hôm đó, mình nhận ra, mình đã... YÊU bạn rồi. Hỡi ITALIA, mình đã yêu bạn rồi. Mình yêu từng góc phố, từng cây cầu, từng chiếc Vespa cũ kĩ, từng nhà thờ, từng giây phút căng thẳng của những trận derby mà nhà báo Anh Ngọc đã nhắc tới. Mình ước 1 lần được đến với bạn, được đến với tòa thánh Vatican, đài phun nước Trevi, đấu trường La Mã, sân Olympico của những trận derby Roma - Lazio, được ăn miếng bánh Pizza, ăn mỳ Spaghetti ngay trên quê hương của nó.

Xin cảm ơn nhà báo Anh Ngọc đã đem bạn đến với mình, đem tình yêu lớn này đến với mình. Mình rất thích một câu nằm trong quyển "Nước Ý, câu chuyện tình của tôi" của nhà báo Anh Ngọc: "Nếu đã yêu nước Ý, đừng hỏi tại sao...". Đúng, mình và những người yêu bạn sẽ không hỏi "tại sao", chúng mình chỉ muốn nói với bạn: ITALIA, TI AMO!!!

(Bạn đọc: Ngô Đức Tú)

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về banbientap@tinthethao.com.vn. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập TinTheThao.com.vn

00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục