Tự truyện Alex Ferguson (Chương 4): Van Persie – “Cậu cứ chỉ đạo chúng nó”

12:28 Thứ hai 28/10/2013

Không chỉ đánh giá rất cao Robin Van Persie mà Sir Alex trao cho tiền đạo người Hà Lan khá nhiều quyền lực, bao gồm cả việc yêu cầu các đồng đội hợp tác nếu họ không chịu chuyền bóng cho mình.

Bài viết cung cấp độc quyền bởi

 

 

 

Xuất sắc như Van Persie

M.U chẳng còn xa lạ gì với những tài năng cá nhân xuất chúng, nhưng chúng tôi vẫn cần không ít thời gian để nhận ra Robin Van Persie thực sự giỏi như thế nào. Sự thông minh và nhạy bén trong những pha chạy chỗ của anh ấy là điều không dễ dàng để theo kịp, ngay cả với những tiền vệ xuất sắc nhất của tôi. Ban đầu thì Paul Scholes và Michael Carrick, hai trong số những chân chuyền giỏi nhất mà tôi có, gặp nhiều khó khăn trong việc bắt kịp tốc độ di chuyển của Van Persie (để đưa bóng tới đúng vị trí).

Robin là ngôi sao rực rỡ nhất trong mùa giải cuối cùng của tôi với tư cách HLV trưởng Manchester United, mùa bóng mà chúng tôi trở thành CLB đầu tiên giành được tới 25 chiến thắng trong 30 vòng đầu mùa. Phần thưởng cho điều đó là chức VĐQG thứ 20, và chúng tôi đòi lại danh hiệu Premier League từ tay Man City sớm 4 vòng đấu. Van Persie là chữ ký lớn cuối cùng của tôi và những bàn thắng của anh ấy, không ít trong số đó cực kỳ đặc biệt, đã mang đến một hiệu ứng “kiểu Cantona” cho một đội bóng vốn đã có chất lượng rất cao.

Robin van Persie luôn được Sir Alex ưu ái

Nếu chúng tôi có một thói quen xấu trong mùa giải 2012-13 thì đó là chuyền bóng quá nhiều ở giữa sân: các cầu thủ cứ chuyền đi rồi chuyền lại, chuyền chỉ để mà chuyền. Với Van Persie, chúng tôi học được rằng mình cần phải tung ra các đường chuyền sớm hơn (khi đối phương chưa kịp lùi về) để xuyên thủng hàng phòng ngự đối thủ. Cho đến khi chúng tôi học được điều đó, chúng tôi không thể tận dụng hết khả năng di chuyển kỳ diệu và bản năng sát thủ của Van Persie.

Nhưng dần dần chúng tôi cũng làm được và bắt đầu thu được kết quả. Nếu Wayne Rooney nhận được bóng ở vị trí tiền vệ tấn công, cậu ta có thể chắc chắn 100% rằng Van Persie đang chạy chỗ, tìm kiếm và lao vào các khoảng trống. Robin luôn đứng chính xác ở vị trí mà tôi muốn cậu ta hiện diện.

Thủ lĩnh mới của phòng thay đồ

Chương trình tập luyện đầu mùa của cậu ấy với Arsenal chỉ bao gồm vẻn vẹn 21 phút đá giao hữu với Cologne nên Robin không đạt được thể lực tốt nhất, nhưng những phẩm chất cần thiết thì đã ở đó và tôi cực kỳ ấn tượng với cậu ta ngay từ những phút đầu. Tôi nói với Robin rằng: “Đừng ngại hướng dẫn và chỉ đạo các cầu thủ khác. Cậu là thủ lĩnh ở Arsenal và nếu những người ở đây không chuyền bóng cho cậu, cứ xử lý họ”. Cậu ta tỏ ra trầm lặng hơn so với kỳ vọng của tôi, nhưng uy lực từ cái chân trái của Robin thì có thể làm đông cứng các thủ môn đội bạn. Người ta vẫn thường hỏi tôi vì sao lại để Robin – một trung phong – thực hiện các quả phạt góc, trong khi lẽ ra anh ta nên ở trong vòng cấm địa. Câu trả lời là vì những quả phạt góc từ bên phía cánh phải của cậu ta lợi hại một cách khủng khiếp. Howard Wilkinson từng nói với tôi rằng số bàn thắng được ghi sau những tình huống cố định đang sụt giảm, nhưng chúng tôi đã ghi tới 10 bàn từ phạt góc chỉ trong nửa đầu mùa 2012/13.

Phần còn lại của đội bóng không xem Robin là người ngoài, là một cầu thủ Arsenal đang xâm phạm lãnh địa của họ. Họ chỉ yêu cầu người mới phải chiến đấu hết mình và tôn trọng truyền thống của phòng thay đồ. Tôi còn nhớ khi Veron mới đến CLB, tất cả các cầu thủ đã rời sân tập để bắt tay với anh ấy. Họ luôn luôn thân thiện như vậy. Hoặc ít nhất thì những cầu thủ xuất sắc, những người đủ sức xoay chuyển cục diện trong các tình huống khó khăn, luôn được chào đón một cách nồng nhiệt nhất.

Giống như tất cả những người khác trong làng bóng đá, tôi cũng biết rằng hợp đồng của Van Persie chuẩn bị hết hạn, nhưng tôi cảm thấy rằng Arsenal sẽ đạt được một thỏa thuận để giữ chân anh ấy. Tuy nhiên đến cuối mùa 2011/12, càng ngày tôi càng có cảm giác rằng Robin sẽ không ở lại Bắc London.

Người đại diện của anh ấy liên hệ với chúng tôi. Vào thời điểm đó thì họ cũng đã trao đổi với Man City, nhưng thông điệp mà tôi nhận được là Robin sẽ rất, rất hứng thú với viễn cảnh khoác áo M.U. Cuối cùng thì Robin cũng từ chối Man City và cuộc đua chỉ diễn ra giữa chúng tôi với Juventus, đội bóng đã đề nghị một mức lương khổng lồ để đưa anh ấy đến Turin.

Các cuộc thương lượng

Sau đó chúng tôi bắt đầu làm việc với Arsenal về khả năng thực hiện một vụ chuyển nhượng. Từ tháng 4 David Gill đã gọi điện cho Ivan Gazidis - GĐĐH của Arsenal - hàng chục lần, nhưng phía Arsenal nói rằng họ có thể thuyết phục Van Persie ký HĐ mới. Những cuộc điện thoại như thế kéo dài khá lâu và cuối cùng thì David cho rằng tôi nên gọi trực tiếp cho Arsene Wenger, bởi ông ta là người có tiếng nói cuối cùng trong các vụ mua bán.

Đến lúc đó thì rõ ràng là Van Persie muốn ra đi. Thái độ của Arsene là: tại sao chúng tôi phải bán cho Manchester United, trong khi chúng tôi có thể kiếm được 30 triệu bảng từ Man City hoặc Juventus? Tôi nói rằng Robin không hề muốn đến Man City. Ngoài ra Arsene chắc hẳn cũng không muốn mất một cầu thủ nữa vào tay Man City, sau khi đã bán Kolo Toure, Gael Clichy, Emmanuel Adebayor và Samir Nasri cho họ. Có lẽ ông ta không thích mô hình hoạt động của Man City, và mặc dù chúng tôi đã có nhiều mâu thuẫn trong những năm qua thì tôi nghĩ Arsene vẫn đánh giá cao cách mà Manchester United được vận hành.

Bản hợp đồng có giá trị nhất của Manchester United

Tôi được biết là Van Persie đã nói với Wenger rằng anh ta chỉ muốn đến Man United (sau này, anh ta nói với tôi rằng giấc mơ của tất cả các cầu thủ Hà Lan là được khoác áo M.U). Arsene muốn 25 triệu bảng, nhưng chúng tôi chỉ định trả 20 triệu. Tôi khẳng định rằng mình sẽ không chấp nhận cái giá 25 triệu. Arsene hỏi tôi có thể trả cao nhất là bao nhiêu. Trả lời: 22 triệu. Arsenal đồng ý với mức phí 22,5 triệu bảng, cộng thêm 1,5 triệu nữa nếu chúng tôi giành chức VĐ Champions League hoặc Premier League trong thời hạn HĐ của Van Persie. Deal done (thế là xong). Tôi vẫn nhớ Arsene bảo tôi rằng “Ông không biết mình đã lấy được một cầu thủ giỏi như thế nào đâu”. Thực ra tôi từng xem Van Persie thi đấu khi anh ấy mới 16 tuổi, nhưng Arsenal đã đánh bại chúng tôi và giành được chữ ký của Robin từ Feyenoord.

Tôi nghĩ đến Cantona, Ronaldo và Giggs, liệu Robin có thể giỏi hơn họ không?. Nhưng Van Persie thực sự là phi thường. Cú volley bóng sống sau đường chuyền dài của Rooney trong trận thắng Aston Villa 3-0 là rất đặc biệt: một cầu thủ bình thường có thể làm thế 100 lần trong các buổi tập và may ra thì thành công được một lần. Với Van Persie thì đó là chuyện thường ngày: mùa trước anh ấy cũng ghi một bàn tương tự trong trận Arsenal – Everton.

Shinji Kagawa là một món hời khác trong kỳ chuyển nhượng đó, một cầu thủ có tư duy bóng đá cực kỳ nhạy bén. Chúng tôi quyết định chưa vội chiêu mộ anh ấy sau mùa giải đầu tiên trong màu áo Dortmund, bởi thỉnh thoảng các cầu thủ vẫn có một mùa bóng xuất thần nhưng sau đó không còn duy trì được phong độ. Hè năm 2012, tôi và Mike Phelan đến Berlin để theo dõi trận chung kết Cúp QG Đức (nơi tôi gặp và nói chuyện với Thủ tướng Đức Angela Merkel). Gia đình Glazer rất sẵn lòng bỏ tiền ra cho Van Persie và Robert Lewandowski hoặc Kagaw, nhưng Dortmund từ chối bán Lewandowski.
Quang Hải | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục