Trước trận đấu đầu tiên của mình với tư cách là người kế nhiệm Gareth Southgate, Lee Carsley tỏ ra ngây thơ khi tuyên bố sẽ không hát quốc ca. Đó là điều mà không một ai hâm mộ ĐT Anh mong muốn. Đôi khi bạn chỉ cần làm mọi việc vì sự tôn trọng, nhưng Carsley đã không làm được.
Carsley sẽ lập luận rằng đó là điều ông vẫn làm trong quá khứ. Thực sự thì vị HLV 50 tuổi này chưa bao giờ hát quốc ca khi còn là cầu thủ của Cộng hòa Ireland - Carsley sinh ra ở Birmingham, với bà là người Cộng hòa Ireland. Và ông cũng không hát quốc ca với tư cách là huấn luyện viên trưởng của đội U21 Anh.
Nhưng đây là chương hoàn toàn mới trong sự nghiệp của Carsley. Trách nhiệm mới, cấp độ mới, sự giám sát, kỳ vọng mới,... Dẫn dắt ĐT Anh là điều khác biệt, và Carsley cần hiểu rằng nếu muốn chiếm giữ vai trò quan trọng này, ông không cần phải gây ra sự phẫn nộ không cần thiết.
Tất nhiên Carsley không có ý không tôn trọng - thực tế ông thừa nhận rằng bài hát 'God Save The King' là "điều mà tôi thực sự tôn trọng" trước khi đối đầu với Ireland, trong trận đấu Nations League ở Dublin vào thứ Bảy.
Carsley tuyên bố rằng ông không muốn mất tập trung cho trận đấu sắp tới. Nhưng điều đó có thực sự hợp lý không? Khả năng tập trung của ông sẽ bị phân tâm bởi một vài nhịp của một bài quốc ca không? Vậy ông có thể đối phó với áp lực cực lớn khi làm 'thuyền trưởng' Tam sư?
Trước đây, các cầu thủ được phép tự quyết định xem họ có tham gia hát quốc ca hay không. Tuy nhiên, đã có những lời chỉ trích. Wayne Rooney đã không hát bài hát này khi bắt đầu sự nghiệp quốc tế của mình và Gary Neville đã từng từ chối tham gia, cũng thích "tập trung vào trận đấu" hơn. Gần đây hơn, Trent Alexander-Arnold đã bị khiển trách.
Quan điểm của FA: đây là lựa chọn cá nhân. Nhưng Southgate và người tiền nhiệm Roy Hodgson cảm thấy đây là điều nên làm và thúc giục các cầu thủ của họ hát quốc ca. Lòng yêu nước của Southgate là một phần mạnh mẽ trong tính cách của ông và ông đã nói một cách đầy nhiệt huyết về điều đó, niềm tự hào khi là người Anh và tình yêu của ông dành cho đất nước mình.
Bất kể những tranh cãi về sự nhạy bén của Southgate với tư cách là một HLV, không ai có thể nghi ngờ cam kết của ông với đội bóng. Ông đã nghiêm túc thực hiện mọi thứ được giao cho và cũng không bao giờ né tránh một vấn đề nào, dù nó không liên quan đến bóng đá. Ông cảm thấy đó là một phần của công việc.
Carsley - người đã có 40 lần khoác áo đội tuyển Ireland - dường như cảm thấy khác biệt. Ông có thể có cách tiếp cận và quan điểm riêng của mình. Ông có thể thu hẹp sự tập trung nhiều hơn vào bóng đá – mặc dù điều đó sẽ là một điều thiếu sót, vì HLV đội tuyển Anh nên có tiếng nói ở ngoài sân cỏ.
Nhưng, có gì đó thiếu tôn trọng khi không hát theo quốc ca nếu Carsley muốn trở thành người dẫn dắt đội tuyển quốc gia Anh. Đó là điều mà người ta mong đợi ở một nhà lãnh đạo. Quốc ca được coi là biểu hiện của sự đoàn kết, lòng trung thành và sự gắn bó. Nó có thể truyền cảm hứng tự hào và có thể đánh dấu sự tôn trọng.
Fabio Capello đôi khi có vẻ mấp máy môi, Sven Goran Eriksson cũng cố gắng hát, dù họ đến từ Ý và Thụy Điển. Còn Carsley đã tự làm khó mình, dù ông có thể đã trung thực hay muốn giữ nguyên bản sắc. Ông đã tự tạo ra một câu chuyện không cần thiết. Các máy quay truyền hình sẽ hướng về Carsley bên lề sân vận động Aviva khi quốc ca vang lên. Nếu không hát, Carsley sẽ bị chỉ trích. Nếu hát, ông xem như đã chịu khuất phục và nhận ra mình đã sai.