Mùa xuân đẹp của nữ vận động viên chân trần

05:08 Chủ nhật 19/01/2014

Trong số 10 HCV mà điền kinh Việt Nam giành được tại SEA Games 27 vừa qua, chiếc HCV marathon cự ly 10.000m của vận động viên Phạm Thị Bình được xem là ấn tượng nhất với người hâm mộ. Chiếc HCV này chứa đựng đủ cả mồ hôi, nước mắt, máu và một ý chí vượt khó phi thường của cô gái Quảng Ngãi. Phạm Thị Bình đã cho thấy, vóc dáng nhỏ bé của một VĐV không đồng nghĩa rằng quyết tâm và ý chí của họ cũng nhỏ.

Phạm Thị Bình hạnh phúc trên bục nhận HCV tại SEA Games 27. Ảnh: DŨNG PHƯƠNG

Nói như vậy là bởi cô đã giành HCV chỉ bằng những bước chạy với đôi chân trần, điều hiếm thấy trong làng marathon, ngay cả ở tầm quốc tế. Ngay sau khi giành HCV cho điền kinh Việt Nam, những bức ảnh của Phạm Thị Bình liên tục được các phóng viên truyền về để đưa lên những trang báo và gây xúc động nhất là tấm hình HLV Trần Văn Nhân đang ngồi kiểm tra đôi chân với vết bầm tụ máu to tướng của học trò, gương mặt ông lộ rõ sự xót xa lẫn cảm phục.

Có thể nhiều người thấy lạ, nhưng với Bình, điều đó chẳng có gì lạ vì cứ mỗi lần thi đấu xong ở bất cứ giải nào, lòng bàn chân của cô cũng lại tụ máu, bong tróc nhiều chỗ đau đớn. Với đôi chân trần từ ngày bắt đầu tập thể thao, Bình đã gặt hái nhiều thành tích cho điền kinh Việt Nam và tỉnh Quảng Ngãi, trong đó nổi bật là chiếc HCĐ giải điền kinh châu Á năm 2011. Hai năm trước, ở SEA Games 26 tại Indonesia, Bình cũng đoạt HCĐ cự ly 10.000m, còn ở các giải quốc nội, cô gái này không có đối thủ.

Không chỉ chạy bằng chân trần, Bình còn chiến thắng một cuộc đua cam go khác để chinh phục chính mình khi phải trải qua ca phẫu thuật tim để giành lại sự sống cách đây vài năm. Nhà nghèo, chỉ biết chạy để mưu sinh và phụ giúp gia đình, Bình đã phải nhờ đến lòng hảo tâm của các tổ chức từ thiện tiếp sức để cô có thể tiếp tục với sự nghiệp của mình. Ở vào hoàn cảnh gặp quá nhiều trở ngại như thế, hẳn bất cứ VĐV nào cũng sẽ dễ dàng buông xuôi, nhưng với Phạm Thị Bình thì lại khác - cô càng nỗ lực hơn để vượt lên chính mình và chinh phục các giải đấu.

Xuân Giáp Ngọ 2014 sẽ là cái tết vui nhất của Bình và gia đình. Số tiền thưởng từ nhiều nguồn qua thành tích HCV SEA Games 27 của cô không thể giúp gia đình trong chớp mắt trở nên giàu có, nhưng ít nhiều cũng giúp cả nhà đón một cái tết tươm tất hơn. Từ năm 2004 đến nay, Bình khoác áo thi đấu cho tỉnh nhà Quảng Ngãi nhưng vẫn chu toàn tập luyện và học Đại học TDTT tại Trung tâm Huấn luyện quốc gia 3 (Đà Nẵng). Có lẽ cảm phục được ý chí của người chị, cậu em trai của Bình là Phạm Trung cũng thi vào Trường Đại học TDTT này để mai đây có thể nối nghiệp cùng chị gái.

Thi đấu cho một tỉnh còn nhiều khó khăn, Bình không có được chế độ đãi ngộ tốt như các đồng nghiệp khác cũng là điều dễ hiểu. Dù rất trân trọng và nỗ lực hết sức, ngành thể thao Quảng Ngãi cũng chỉ trả cho Bình mức lương 8 triệu đồng/tháng. Với số tiền thu nhập này Bình còn trích một phần để giúp đỡ ba mẹ và em trai đang đi học.

Được biết, một số đơn vị: Đà Nẵng, Bình Phước… đã đánh tiếng mời Bình về đầu quân với mức lương cao gấp 3 lần, nhưng đến giờ cô vẫn dành tình cảm cho quê nhà. Tuy nhiên, khi tuổi thi đấu ngày càng rút ngắn và gia cảnh còn nhiều khó khăn, cũng đến lúc Bình phải nghĩ cho bản thân mình. Đó là sự trả công xứng đáng cho những nỗ lực mà đôi chân trần này đã và đang cống hiến cho điền kinh Việt Nam bằng tất cả nghị lực và quyết tâm của mình.

Anh Khoa | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục