Góc chiến thuật: Milan thua Juve bởi cách tiếp cận tiêu cực

08:15 Thứ hai 07/10/2013

Trận cầu tâm điểm của vòng 7 Serie A đã diễn ra khá căng thăng và kịch tích như kỳ vọng khi có tới 5 bàn thắng được ghi và một chiếc thẻ đỏ được rút ra.

Như thường lệ, Juventus ra sân với đội hình 3-5-2. Bộ ba hậu vệ của họ là Bonucci, Barzagli và Chiellini, trong khi ở tuyến giữa là sự hiện diện của Pirlo, Marchisio và Vidal. Hai cánh được trấn giữ bởi Asamoah (trái) và Padoin (phải). Trên hàng công 2 người, Quagliarella đá cao nhất, còn Tevez đá lùi.

Sơ đồ chiến thuật của Milan và Juve

Trong khi đó, Milan bắt đầu trận đấu với sơ đồ ưa thích của Allegri là 4-1-3-2. Bộ tứ vệ của đội khách là Abate, Zapata, Mexes và Constant. Ở tuyến giữa, De Jong đá ngay phía trên hàng thủ, còn Montolivo, Nocerino và Muntari là 3 tiền vệ chơi giăng ngang. Trên hàng công, Robinho đá thấp hơn Matri, nhằm khai thác những khoảng trống được tạo ra bởi cựu tiền đạo Juve.

Juve đã bắt cặp tiền đạo của Milan như thế nào?

Milan đã khởi đầu khá tốt với sự cơ động của cặp Martri và Robinho. Martri có nhiệm vụ quấy rối và tạo ra khoảng trống để Robinho khai thác. Nhìn chung, chiến thuật này đã phát huy hiệu quả khi nó buộc Juve phải lùi lại bởi Pirlo không giỏi trong phòng ngự như khi tấn công.

Do đó, Juve đã để Bonucci chơi cao hơn để hỗ trợ Pirlo, đồng thời kèm Robinho. Bonucci cũng có nhiệm vụ lấp những khoảng trống mà Matri để lại cho Robinho. Các hậu vệ khác của Juventus cũng tỏ ra rất hiệu quả trong việc ngăn chặn Matri chạy chỗ, qua đó tạo ra khoảng trống phía sau Bonucci, khiến hàng công của Milan chơi không hiệu quả ở trận đấu này.

Không pressing

Bước vào trận đấu này, Milan tỏ rõ ý định giành 1 điểm. Do đó, họ đã xây dựng lối chơi dựa vào ý đồ phòng ngự phản công. Hàng thủ và tuyến giữa của Milan chơi tương đối thấp, cho phép các cầu thủ Juve có nhiều khoảng trống bên phần sân nhà của họ. Đội chủ nhà tiếp cận vòng cấm của Milan một cách rất dễ dàng, đặc biệt là trong 20 phút đầu tiên khi họ tìm kiếm bàn gỡ hòa.

Milan triển khai bóng rất kém từ tuyến dưới

Bên phía Juventus, họ cũng không chơi pressing trong hiệp đấu đầu tiên, cho phép các cầu thủ Milan thoải mái bên phần sân nhà. Lý do duy nhất giúp Juve giành lại bóng là những sai lầm cá nhân hoặc chuyền hỏng bên phía Milan khi triển khai bóng từ phần sân nhà, đặc biệt là Mexes. Các hậu vệ cánh của Milan được lệnh phải dâng cao để cung cấp chiều sâu cho các đợt tấn công, trong khi chỉ có một mình De Jong đứng gần cặp trung vệ khi Milan có bóng. Montolivo cũng chơi cao để tìm kiếm khoảng trống và xây dựng lối chơi bởi anh không thể đứng quá gần De Jong.

Một lý do khác khiến Juve pressing thiếu hiệu quả là Carlos Tevez. Tiền đạo người Argentina là mẫu cầu thủ luôn có xu hướng quấy nhiễu hàng thủ đối phương, nhưng anh lại đá thấp trước Milan. Điều này có nghĩa là Quagliarella buộc phải chơi ở vị trí mà Milan có rất nhiều bóng. Mà Quagliarella không phải là mẫu cầu thủ di chuyển không bóng tốt và gây sức ép lên các hậu vệ tốt như Tevez.

Tuyến giữa dày đặc

Trận đấu nhiều lần bị vỡ vụn bởi tuyến giữa quá chật chội. Milan có 4 cầu thủ ở trung tâm còn Juve là 3. Hơn nữa, Bonucci cũng được đẩy lên cao để theo kèm Robinho. Milan chủ động tập trung số đông ở tuyến giữa để buộc Juve phải cuốn theo lối chơi của họ. Juve vốn dựa khá nhiều vào các pha tấn công biên nhưng trước Milan các cầu thủ chạy cánh của họ đã phải rất nhiều lần bó vào trong. 42% các đợt tấn công của Juve kết thúc ở trung lộ. Đó là lý do tại sao cả hai đội gần như không có một pha bóng sáng sủa nào được triển khai từ trung lộ.

Ngoài ra, đây là hệ quả của việc hàng thủ hai đội đã tham gia rất tích cực vào mặt trận tấn công. Hàng thủ 3 người của Juve đã có tới 176 lần chạm bóng trong khi phía Milan thậm chí còn cón tới 320 lần. Đó là lý do tại sao Constant có một lần kiến tạo còn Chiellini ghi 1 bàn cho Juve.

Milan thay đổi chiến thuật

Với một tuyến giữa dày đặc, Milan cần tìm một khoảng không gian khác để tấn công, nên họ đã tập trung vào hai cánh, nơi mà cả Abate và Constant đều có khả năng tấn công. Nhiệm vụ của tuyến giữa của Milan là rất rõ ràng khi họ phải tìm mọi cách để Abate và Constant có khoảng trống ở hai cánh để lao lên tấn công.

Sơ đồ những pha chuyền dài của Montolivo

Trong đó, vai trò của Montolivo là rất quan trọng bởi anh là người có thể tung ra những đường chuyền dài để hai hậu vệ cánh băng lên chiếm lĩnh khoảng trống. Thống kê cho thấy chỉ 28% các đợt tấn công của Milan được triển khai ở trung lộ.

Vai trò của Pogba

Với một tuyến giữa bị cô đặc, Conte đã quyết định làm một điều gì đó cho hai cánh của Juve, vốn chơi không hiệu quả. Chính vì vậy, đến phút 50, ông đã quyết định rút một Padoin chơi không hiệu quả và Pogba chơi ở cánh phải. Đồng thời ông để Vidal đá lệch sang cánh phải nhiều hơn để hỗ trợ Pogba. Ý đồ của Conte là muốn cô lập Constant, đồng thời tạo ra nhiều khoảng trống cho Pogba. Thực tế, tiền vệ người Pháp đã chơi tốt bên cánh phải và gây ra một số vấn đề cho Milan. Khi có sự hiện diện của cả Vidal lẫn Pogba bên cánh phải, Constant không còn nhiều khoảng trống để tấn công như trước nữa.

Nhìn chung, đây là trận đấu mà hai đội đã mắc nhiều sai lầm cá nhân, còn Juve là đội tận dụng cơ hội tốt hơn để giành chiến thắng 3-2. Milan đã chơi rất cố gắng nhưng chiến thuật tiêu cực và sự thiếu hiệu quả trong tấn công đã khiến họ phải trả giá.

V.M | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục