Những người ủng hộ HAGL thường không thích HLV Miura

22:39 Chủ nhật 02/08/2015

(TinTheThao.com.vn) - Có lẽ chưa bao giờ cộng đồng người hâm mộ bóng đá Việt Nam lại có sự chia rẽ sâu sắc đến vậy. Hai điểm mới của chúng ta trong khoảng hơn một năm trở lại đây là sự xuất hiện của lứa U19 HAGL JMG và HLV người Nhật tại đội tuyển - ông Toshiya Miura. Hầu như, người ủng hộ HAGL thì ghét Miura, và mong muốn lớn nhất là thấy ông từ chức.

“Cái gai” Miura

Vấn đề không chỉ ở Miura, mà bất cứ ai, thứ gì không giống, không thuận lợi, không tạo mọi điều kiện, không ghi nhận, không giúp lứa U19 của bầu Đức trở nên rực rỡ đều bị các fan của họ anti nặng nề. Miura không quá xuất sắc, nhưng sự chuyên nghiệp và những cái mới ông đem lại là khó lòng giả vờ bôi xóa. Bản thân chúng ta, một nền bóng đá cũng đang chẳng có gì đặc sắc, ở dưới đáy của sự kỳ vọng, chẳng có lý do gì đòi hỏi quá nhiều ở HLV. Phải nhắc lại, nhiều người ghét Miura vì họ ủng hộ những Tuấn Anh, Công Phượng, chứ chẳng vì đội tuyển Việt Nam của hiện tại mà lên tiếng.

HLV Toshiya Miura ít trọng dụng các cầu thủ HAGL. Ảnh Nhật Minh.

Chẳng HLV ngoại nào trụ lại Việt Nam êm xuôi và ra đi trong vinh quang cả. Các HLV nội thì càng thất bại nặng nề, họ chính tay đưa thành tích của chúng ta xuống mức thấp nhất, trước khi Miura phải cải thiện mớ hỗn độn đó. Cần rất nhiều thứ để thành công với những nguyên liệu hạn chế như của bóng đá Việt, HLV dám làm và làm được chưa thấy mấy người, nhưng HLV trên bàn phím thì vô số.

Họ có thể dùng tiếng nói ồn ào để hạ bệ Calisto, để chê bai các ông Hoàng Văn Phúc, Phan Thanh Hùng, rồi khi Miura không vừa mắt, lại “hồi tưởng”, mong ngóng Calisto quay lại, lại nhiệt tình đề bạt HLV nội lên thay.

Trước Miura, về mặt con người chúng ta thua người Thái, về mặt thể lực, sức mạnh, chúng ta thua Malay, Indo, Singapore, Đông Timo, Philippin, nó dẫn đến những kết quả tồi tệ ai đã xem bóng đá dù chỉ được 5 năm cũng thừa thấy được. Tất cả đều vô vọng, lờ đi các giải đấu gần nhất đội tuyển góp mặt, cũng chẳng HLV nào dám ngồi xuống chiếc ghế đó, cho đến lúc có Miura.

Từ ấy, chúng ta có những trận đấu trên cơ, giàu cảm xúc, những chiến thắng thuyết phục trước Malay, Philippin, Indo, những đối thủ mà nếu ai nói Việt Nam không đáng phải e dè thì hoàn toàn là nhắm mắt dối lòng.

Kết quả dưới thời Miura khác hoàn toàn so với bộ mặt ít năm về trước. Tiếng vang từ thành tích Asiad, rồi kế hoạch Vòng loại U23 châu Á thành công, nếu không là Miura thì chắc nó vẫn là cái gì xa vời, không có trong ý nghĩ người Việt. Đúng, chúng ta vẫn có những sai lầm, thua những trận không thể chấp nhận trước Malay hay Myanmar, nhưng nó giống những tai nạn nhiều hơn là do ta yếu hơn họ.

Mọi tội lỗi đổ lên đầu Miura như thể đội tuyển ta vốn mạnh lắm, cầu thủ ta vốn đẳng cấp lắm, bản lĩnh lắm, vượt trội các đối thủ và chiến thắng là hiển nhiên vậy. Tiêu chuẩn của khán giả quả thực tăng chóng mặt mà không cần biết thực tế thế nào.

“Cái tội” lớn nhất của Miura là không tung hô, không gọi ồ ạt các tài năng trẻ của một CLB đang đứng chót bảng V-League lên tuyển và trao cho suất đá chính. Cái lứa trẻ còn non nớt ấy, cái phong cách chơi bóng tuy đẹp nhưng còn mong manh ấy đã đối chọi được với những CLB loại yếu trong nước chưa? Chứ đừng nói tới các tuyển quốc gia trong khu vực, với những cầu thủ cũng nhanh, khỏe, cũng Tây nhập tịch như thường.

Và nếu không thể đưa nguyên dàn của một đội chót bảng lên tuyển, thì tất nhiên Miura phải gọi những người khá nhất, chiến đấu tốt nhất từ nhiều nguồn khác nhau. Với cái nền và phong cách không tương đồng, bảo đội tuyển đá như HAGL là quá khó, trong khi trước mắt Miura luôn là những chỉ tiêu, là những cái đích cụ thể cần sự hiệu quả, thiết thực trong thời gian ngắn.

Ai thay thầy Nhật?

Nếu thực sự muốn thay HLV hiện tại, chúng ta cần người đảm đương vị trí đó. Ai làm? Câu trả lời chưa bao giờ có. Nếu có một người ngay lập tức xin lên thay và làm tốt hơn, chúng ta không cần luyến tiếc Miura làm gì cả. Cứ sòng phẳng như vậy. Nhưng ai làm? Thay vì phản ứng một cách cảm tính, chúng ta cần những kế hoạch, phương án cụ thể. Nó rất cần thiết khi mà quá nhiều người đứng ngoài muốn điều khiển chuyên môn.

Liệu Việt Nam có thể mời HLV nào giỏi hơn ông Toshiya Miura? Ảnh Nhật Minh.

Miura không giỏi lắm, Miura hay mắc sai lầm. Chúng ta không phải một đội tuyển danh tiếng, chúng ta chẳng nhiều cầu thủ xuất sắc, chẳng nhiều HLV “xịn” biết tới chúng ta, vậy chúng ta chỉ cần những HLV giỏi hơn Miura một tí, ít mắc sai lầm hơn Miura một tí, vậy là tốt rồi. Nhưng cẩn thận, kỹ thuật cá nhân của cầu thủ Việt chỉ vậy thôi, đừng bắt họ lắt léo và ban bật như Barca, xử lý tỉnh táo và không chuyền hỏng bao giờ, dứt điểm chuẩn xác như tiền đạo loại top, cái này hơi khó. Nếu có làm được phần nào những yếu tố ấy, thì cũng đừng đánh mất di sản Miura để lại, đó là sự đoàn kết khăng khít, tinh thần quyết chiến máu lửa, nền tảng thể lực sung mãn trong các tuyển thủ.

Chúng ta khao khát một HLV giỏi, hay người hâm mộ HAGL khao khát một HLV chăm sóc, nâng niu lứa cầu thủ JMG thành trụ cột ở đội tuyển, đó là hai vấn đề không cùng mục đích. Nếu vế sau quan trọng hơn (nó cũng không có gì sai trái) thì chúng ta hãy làm như thế, hãy tìm một HLV như thế, tìm được rồi thì hãy nghĩ tới chuyện sa thải Miura. Mà dù là HLV nào, bản thân những tuấn Anh, Công Phượng, Xuân Trường cũng phải tự cố gắng, hãy phát triển và đoạt lấy vị trí mình xứng đáng, chứ không phải vị trí mình được ủng hộ để bước vào.

Có vẻ sẽ không bao giờ dư luận dung hòa được HAGL và Miura. Có vẻ sớm hay muộn thì cũng sẽ chỉ có một trong hai khẳng định được mình và trở thành tâm điểm của bóng đá Việt. Sự chia rẽ ấy chẳng đáng vui, nhưng cái hố ở giữa đã khá sâu mất rồi. Mỗi khán giả lại có cảm nhận riêng và chọn cho mình “phe” để bảo vệ, kết cục thế nào thì xin chờ ở thời gian.

Mạnh Quang | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục