Con trai ông xe ôm

19:19 Thứ tư 25/01/2012

Với nhà vô địch SEA Games Võ Nguyên Linh, hạnh phúc không chỉ là những chiếc HCV lấp lánh trên ngực hay khi đứng trên bục cao với lá cờ Tổ quốc oai hùng mà đôi lúc còn là nụ cười chân chất của ba sau những cuốc xe ôm mệt nhoài để đưa con trai mình từ con đường đầy bụi đến bục vinh quang.

Ông Võ Phước và con trai - nhà vô địch SEA Games Võ Nguyên Linh

Là đội viên Thiếu niên Tiền phong nòng cốt của Trường THCS Lê Lợi, quận Tân Bình - TPHCM, ngay khi trường chiêu sinh lớp võ Vovinam vào năm 1996, cậu học sinh lớp 6 Võ Nguyên Linh đã đăng ký để khoác lên người bộ võ phục màu lam. Điều Linh ngại nhất không phải là những gian khổ trong tập luyện mà chính là sợ ba mình, ông Võ Phước, ngăn cản.
Nhà Linh khi ấy vô cùng khó khăn. Vừa từ Cà Mau đưa gia đình lên TPHCM với hy vọng cho các con ăn học đàng hoàng, ngày ngày, ông Phước phải rong ruổi khắp nơi trên chiếc xe Honda để chở khách kiếm tiền. Không có đủ tiền nhưng nhìn ánh mắt háo hức của con trai, ông Phước đành chiều ý con. Ông tự nhủ mình cố gắng chạy thêm được chuyến nào hay chuyến ấy nhằm có thêm chút đỉnh mua đồ tẩm bổ cho con. Ngay cả bộ võ phục đầu tiên, Linh cũng phải mua “trả góp” cả tháng trời từ một bạn đồng môn. Thương con nhưng do sinh kế, đôi khi ông Phước chỉ có thể gửi thêm chút đỉnh để Linh đi thi đấu xa hoặc nhắc vợ dỡ thêm một lon cơm cho “nó căng cái bụng, không bị quỵ sức trên sàn tập!”. Thấy hoàn cảnh gia đình khó khăn nên Nguyên Linh siêng tập và học tốt. Các thầy cô trong trường và thầy dạy võ đã mua tặng cho Linh bộ võ phục mới.

Mẹ Linh ngày ngày kiếm tiền bằng nghề phụ gia công các mô hình máy bay bằng vỏ lon bia.

Năm 2002, được tham gia đại hội TDTT toàn quốc, lần đầu ra giải lớn, Nguyên Linh bị thua trong trận chung kết do thiếu kinh nghiệm. Tuy nhiên, nhận ra tố chất của Linh, võ sư Nguyễn Văn Chiếu triệu tập Linh vào đội tuyển TPHCM để có cơ hội phát triển. Không có xe để đến trung tâm TPHCM tập, Linh phải đi nhờ xe của người bạn đồng môn gần nhà. Thương cảm cậu võ sinh nghèo, võ sư Chiếu quyết định trích từ quỹ lớp để sắm một chiếc xe đạp cho Linh. Nhận chiếc xe đạp từ tay thầy, Linh cứ nghẹn ngào với lời hứa sẽ có nhiều hơn nữa những chiếc HCV đền đáp ơn thầy. Từ đó, ngoài những chiếc HCV toàn quốc ở hạng cân 55 kg, Linh còn giành được HCV Asian Indoor Games 2009, 2 HCV liên tiếp của Giải Vô địch Thế giới 2010-2011. Thương con, ông Phước quyết định mượn tiền bạn bè mua lại chiếc xe máy Trung Quốc để hành nghề và thưởng cho con chiếc Honda đã gắn bó với mình gần 20 năm trời. Đó cũng là quà thưởng cho việc Nguyên Linh trở thành sinh viên Đại học TDTT TPHCM khoa võ vật.

Cậu bé hằng ngày phải đi bộ hơn 3 km đến võ đường bấy giờ đã có dịp cùng đồng đội đi đấu xứ người, thậm chí cả ở các đấu trường châu Âu. Ngay sau lúc đoạt HCV tại SEA Games 26, khi lần đầu Vovinam được đưa vào thi đấu chính thức, Linh lại trở về quận Tân Phú để gầy dựng môn võ Việt với chức danh trưởng bộ môn. Đôi mắt sáng sau cặp kính cận, Linh nói: “Với tôi, hạnh phúc không chỉ bắt nguồn từ sự khổ luyện để dõng dạc hát Quốc ca tại xứ người. Nó còn bắt đầu từ những cuốc xe khuya khoắt của ba, những vỏ lon bia cắt mô hình của mẹ, cả chiếc xe đạp ngày nào của thầy Chiếu đã dành dụm cho mình!”.

Quang Liêm | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục